==>Truyen m0ilivetolove
27-02-2008, 10:04 PM
Truyện kể về Hoa Đà và Đổng
Trác
Mộthôm Đổng Công đến gặp
Hoa Đà tiên sinh và nói: "Ta cần
ngươi tư vấn về sức khỏe cho
ta."
Hoa Đà: "No prob, Sir"
Đổng Trác: "Chắc ngươi đã biết,
ta có một con Bồ là Điêu Thuyền
xinh đẹp nổi tiếng trong thiên
hạ. Một lần ta đi săn về thì thấy
Bồ của ta đang nằm cùng Bố của
ta (ý nói "Lã Bố của ta").
Ta giận quá định rút gươm
chém chết cả 2 đứa nó nhưng vì
Điêu Thuyền quá xinh đẹp nên
ta ko nỡ xuống tay. Cuối cùng 3
người ngồi uống trà nói chuyện
rồi ta bỏ qua."
Hoa Đà: "......."
Đổng Trác: "Lần 2 ta đi bàn việc
quân về lại thấy Bồ nằm với Bố.
Ta định giết nhưng vì Bồ quá
đẹp nên ta ko nỡ . Rồi 3 ta lại
ngồi uống trà và ta lại bỏ qua."
Hoa Đà: "....................."
Đổng Trác: "Lần 3 ta đi họp về lại
gặp Bồ nhưng lần này Bồ nằm
với Trương Liêu. Ta định giết
nhưng Bồ quá đẹp nên lại uống
trà nói chuyện rồi bỏ qua."
Hoa Đà: "......................................"
Đổng Trác: "Lần thứ 4, lần thứ 5,
Bồ nằm với Lý, Quách nhưng vì
Bồ đẹp quá... nên lại uống trà
nói chuyện với Lý, Quách rồi bỏ
qua."
Hoa Đà hết nhịn nổi bèn hỏi:
"Vậy rút cuộc ông cần hỏi tôi cái
giống gì????"
Đổng Trác: "À, là ta muốn hỏi: ở
tuổi của ta mà uống nhiều trà
thế có bị làm sao không?"
Hoa Đà: (ngất)
Nói về Tào Tháo...
Một hôm Hứa Chử đi qua doanh
trại thấy Tào Tháo đang ngồi
buồn bên 3 vò rượu.
Chử bèn hỏi: "Chẳng hay có việc
chi mà chúa công buồn phiền
làm vậy?", bụng thầm nghĩ "Lại
trượt lô đề rồi chứ gì?"
Tháo tu ừng ực một hơi hết 1 vò
rượu rồi nói: "Ta vừa phát hiện
một tin động trời: thằng Tào
Thực con ta là GAY!!!"
Hứa Chử giật mình hét lớn: "Hết
hồn chim én...!!!"
Tháo vác vò rượu thứ 2 uống
một hơi hết sạch rồi nói tiếp: "Ta
lại phát hiện thêm một tin kinh
dị hơn nữa là thằng Tào Chương
cũng Gay nốt!!!"
Hứa Chử: "I can"t believe in my
tai...!!!"
Tháo vác vò rượu thứ 3 lên tu
nốt rồi lại nói: "Còn một tin vãi
hàng nữa là thằng Tào Phi cũng
Gay luôn......................"
Hứa Chử ko giữ nổi bình tĩnh
nữa, gào lên: "Trời ơi, vậy ra nhà
Tào thừa tướng không có ai
thích đàn bà cả sao?????????"
Tào Tháo chậm rãi đáp: "Có chớ,
vợ tao..."
Khổng minh và Chu du
Trời xanh trót đã sinh Công Cẩn
Trần thế sao còn nảy Khổng
Minh?
Sử sách chép rất rõ chuyện
Khổng Minh ba lần trêu tức Chu
Du, nhưng các sử gia không biết
rằng trước ba lần trêu tức đó,
Chu Du đã từng là bại tướng của
Khổng Minh. Đầu đuôi câu
chuyện như sau:
Hồi đó Khổng Minh và Chu Du
đều còn trẻ và còn nghèo rớt
mùng tơi. Khổng Minh ở Kinh
Châu, Chu Du ở Ngô Quận, hai
người chưa gặp mặt nhau bao
giờ nhưng đã nghe danh tiếng
"học giỏi" của nhau. Một hôm,
chàng trai Khổng Minh quyết
định phải chấm dứt tình trạng
thất nghiệp của mình và đi tìm
việc làm (không lẽ cứ ăn bám xã
hội mãi).
Trên đường đi chàng gặp một
bà thầy bói mù, bèn tấp vào…
xem bói. (Chẳng có gì vô lý đâu,
vì Khổng Minh tuy cũng biết bói
nhưng người ta thường nói tự
bói cho mình đâu có nghiệm,
đúng không nào?)
Bà thầy bói phán: "Số cậu về sau
rất khổ, chưa đầy 30 tuổi đã
phải lăn lộn ngoài sa trường.
Ngoài 40 phải vào sinh ra tử ở
nơi chó ăn đá gà ăn muối (tức
xứ Nam Man). Ngoài 50 thì lìa
đời vì mắc phải căn bệnh thế
kỷ!"
Khổng Minh xua tay: "Thôi, thôi,
bà khỏi cần nói, mấy chuyện đó
trong 'Tam Quốc Diễn Nghĩa' của
La Quán Trung có viết cả rồi.
Tôi chỉ muốn hỏi bà: "Tôi muốn
mau giàu thì phải đến nước nào
để làm việc?". Bà thầy bói đáp
không cần suy nghĩ: "The United
States of America."
Khổng Minh nhăn mặt: "Bà nghĩ
cái thân còm cõi này có thể đạp
xe đạp qua tới bển sao? Trong
phạm vi CHND Trung Hoa thôi!"
Bà thầy bói nói: "Nếu vậy thì cậu
nên đến nước Thục."
"Tại sao?" Khổng Minh thắc mắc.
"Vì ta mới chỉ đường cho Tuân
Úc sang nước Ngụy, Tử Kính về
nước Ngô rồi. Nếu cậu chọn Tây
Thục, 'tỉ lệ chọi' sẽ thấp hơn."
Khổng Minh nghe nói thấy chí lý,
bèn từ biệt bà thầy bói và nhằm
hướng Tây thẳng tiến. Sau khi
vượt qua bao đồi núi thác
ghềnh, cuối cùng Khổng Minh
cũng lò mò tới được Thành Đô.
Khổng Minh xin vào yết kiến Lưu
Bị, hai người cùng nhau bàn
luận việc quân việc nước, những
cơ hội và thử thách sau khi gia
nhập WTO, và nguyên nhân thất
bại của thể thao nước nhà tại
đại hội ASIAD vừa qua.
Cuối cùng Lưu Bị nói: "Ta rất hài
lòng khi đàm luận cùng ông,
nhưng ngặt nỗi có một tay khét
tiếng là Chu Công Cẩn cũng vừa
đến xin làm quân sư quạt mo
của ta, nên hơi khó xử. Thôi thì
ngày mai ta sẽ tổ chức một cuộc
thi tuyển công chức để hai
người có cơ hội thi thố tài năng.
Vậy ông hãy về chuẩn bị cho kỹ."
Khổng Minh trong bụng căm
hận mụ thầy bói xỏ lá (sao mụ
không chỉ cho thằng Du này qua
hai nước kia mà lại bảo nó đến
đây ám ta?), nhưng cũng phải
gượng vâng lời.
Sáng hôm sau, hai danh sĩ hội
ngộ tại nơi trường thi.
Chu Du cười, hỏi đểu: "Các hạ có
phải là Gia Cát Khổng Minh, tác
giả của mấy bài văn rợn tóc gáy
mà báo chí đã đăng trong thời
gian gần đây đó chăng?"
Khổng Minh cũng không vừa:
"Còn các hạ chắc chắn là 'ông
trùm quay cóp' nổi tiếng hai
miền Ngô Sở. Kỳ thi nào các hạ
cũng để lại cả tấn 'phao', tội
nghiệp cho những người lao
công dọn dẹp vệ sinh lắm biết
không?"
Lưu Bị ngắt lời: "Hai thí sinh đã
có mặt, vậy cuộc thi có thể bắt
đầu" rồi tự tay phát đề thi cho
hai người.
Thời gian làm bài thấm thoắt
trôi nhanh, mặt Khổng Minh tái
xanh như tàu lá chuối vì chàng
đã bị 'trật tủ' nặng nề. Cuối
cùng, chuông thu bài vang lên,
Lưu Bị đích thân thu và chấm bài
ngay tại chỗ (vì chỉ có 2 thí sinh
mà thôi).
Lưu Bị đọc kết quả: "Gia Cát
Lượng đậu, được phong chức
thừa tướng, Võ hương hầu. Còn
Chu Du thì chim cút!"
Chu Du phản đối: "Tài tôi đâu
thua gì hắn, tại sao đại vương lại
chọn hắn mà hắt hủi tôi?"
Lưu Bị đáp: "Đúng là cả hai đều
dốt như nhau, nhưng vì ngươi
cóp bài của hắn nên ngươi bị
loại."
Chu Du: "Bằng cớ đâu? Bằng cớ
đâu?"
(Câu này về sau được các quan
trong ngành thể thao, đặc biệt là
môn bóng đá học thuộc lòng.
Nghe nói họ còn tôn Chu Du làm
thủy tổ môn bóng đá.)
Lưu Bị đáp: "Đề ra là: 'Câu 1: Hãy
viết 10.000 chữ số thập phân
của số Pi. Câu 2: Có bao nhiêu thí
sinh trả lời giống như các hạ.'
Đáp án của hắn là: 'Câu 1: Tôi
không biết. Câu 2: Không có.'
Còn ngươi trả lời là: 'Câu 1: Tôi
cũng thế. Câu 2: 1 đứa.' Ngươi
còn chối cãi gì?!"
Và đó là lần đầu tiên Chu Du uất
ức thốt lên câu cảm thán: "Trời
đã sinh ra Du, sao còn sinh ra
Lượng?!?!"
Dap chanMột anh đi ở cho một lão nhà
giàu, lão ta hẹn sau mười năm sẽ
trả tiền công cho về mà làm ăn.
Ðến kì hạn, lão nhà giàu muốn
quịt, bèn đưa ra một cái chăn
vừa ngắn vừa hẹp, bảo:
- Anh phải làm sao đắp cái chăn
này cho vừa người tôi thì tôi trả
tiền công cho, bằng không thì
một là anh về, hai là ở thêm mười
năm nữa, sau đó tôi trả công cả
hai mươi năm cho anh luôn thể.
Nói xong, lão nhà giàu nằm
thẳng chẳng ra giữa giường.
Người lão rất dài, mà cái chăn thì
rất ngắn, nên anh kia cố đắp mãi
không xong, đắp được đằng đầu
lại hụt mất đằng chân. Chợt nghĩ
ra một mẹo, anh ta cầm chăn đắp
từ trên đầu lão đắp xuống quá
đầu gối, rồi lấy gậy vụt tới tấp
vào hai ống chân lão. Lão đau
quá co rụt ngay chân lại. Thế là
cái chăn đắp lên người lão vừa
khéo.
May de cho no m0t chut'Xưa, có một anh học trò nghèo
rất thông minh, thuê một căn
nhà ở trọ trong phố. Đối diện với
nhà anh là nhà một bà cụ chuyên
nghề quay tơ, có một cô con gái
út rất nết na thùy mị, chăm việc
bếp núc.
Bà cụ thường đe bọn thanh niên
hàng xóm: - Có già ở đây, bọn
bây đừng hòng léng phéng đến
con út.
Một ngày kia. Lúc bà cụ đang
quay tơ, cô út nấu ăn dưới bếp,
anh học trò cầm một cái chén
nhỏ xíu sang nhà bà cụ: - Thưa
bác, hôm nay cháu nấu ăn quên
mua nước mắm, bác cho cháu
xin một muỗng.
Thấy anh học trò ăn nói dễ
thương nên bà cụ cũng dễ dãi: -
Ừ con cứ xuống bếp nói con út
đưa cho.
Anh học trò đi xuống bếp, giấu
cái chén tỉnh bơ: - Cô út, bác nói
cô cho tôi... nắm tay cô một chút.
Cô út sợ quá la toáng lên: - Má ơi!
Anh này ảnh kêu...
- Thì mày để cho nó một chút. Có
mất cái gì đâu!
Cô Út đành đứng im cho anh
nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò
lại sang: - Thưa bác, cho con xin
một củ hành nhỏ.
- Con cứ xuống bếp nói con Út
đưa cho.
Anh ta lại xuống bếp: - Cô Út, bác
nói cô cho tui hun cô một cái.
Cô Út la lớn: - Má ơi! Anh này ảnh
đòi...
- Thì mày cứ để cho nó một
chút...
Cô Út đành để cho anh ta hun. Cứ
thế khi thì hạt tiêu, trái ớt, khi thì
muỗng muối, hạt đường, cô Út
cứ đành phải “cho một chút...".
Một thời gian sau, anh ta đã
được ở... rể nhà bà cụ.
Diec ca langHai ông bà điếc sanh đặng một
đứa con gái cũng điếc, rầu mình
vô phước, phần mình già cả
chẳng nói làm gì, còn con mình
tật nguyền điếc lác biết gởi cho
ai để gởi thân cho nó nhờ? Mà
nghĩ lại mình cũng lớn ruộng
nhiều trâu thế cũng có khi có rể.
Vậy, thấy có một đứa con trai lịch
sự cách xa vài làng, năng vô ra
tới lui trong làng thì kêu nó mà
gả, chẳng ngờ nó cũng điếc. Cưới
hỏi xong xạ, nó về ở với cha mẹ
vợ, cha biểu đứa con gái nói nó
ra coi cày bừa đám ruộng ở bên
lề đường. Nó nghe liền vác cày ra
cày. Có ông quan đi ngang qua
đó, mà là quan kinh mới nhậm
đứng lại hỏi thăm nó đường đi
vô dinh quan phủ. Nó chẳng lành
thì chớ, điếc nghe không rõ,
tưởng ông quở nó cày sao cày
bậy ruộng ông chăng ; nên vọt
miệng mắng: “Ruộng tôi tôi cày,
sao ông nói ruộng của ông? Ông
này ngang quá ghẹ đi cà!”.
Ông quan thấy nó dễ ngươi thì
biểu quân rượt đánh nó. Nó đâm
đầu chạy về nhà, vợ nó đang
ngồi nấu cơm trong bếp, nó đạp
cho 2 - 3 đạp chúi vào trong bếp:
“Ruộng nào, ở đâu mà mày chỉ
bậy cho tao cày làm người ta
đánh tao cờ bơ cờ bất, cũng là
tại mày lếu”.
Con vợ kia nói: “Dữ không? Đợi
một phút chờ người ta nấu dọn
cho mà ăn không được à, làm gì
bất nhơn làm vậy?”.
Kế thấy mẹ nó đi chợ leng teng
bưng rổ về; con gái ra méc, nói
sao chồng độc dữ quá đạp nó
làm vậy. Bả thấy bộ nó giận quạu
quọ thì ngờ nó nói sao mình đi
chợ 5 tiền mà... ăn bánh ăn hàng
đi hết đó. May đâu ổng đi tát đìa
quảy vịt về, bả liền chạy ra nói:
“Tôi ăn bánh ăn hàng ở đâu mà
con nó nói thêm nói thừa cho
tôi!”.
Ông nghe không rõ, tưởng bả
nói sao mình bắt cá cho ai, thì
mới nói: “Nào tôi có bắt cá cho ai
đâu, đặng con nào bỏ vịt con nấy
đem về mà nói cho ai? Có chứng
lão cày một đó. Bà ra hỏi lão mà
coi!”.
Nắm tay bả dắt ra ngoài đồng lại
hỏi lão cày: “Chớ lão thấy tôi bắt
cá mà cho ai không?”.
Chẳng may lão cày cũng lảng tai,
tưởng là nói lão có khuấy chơi
lấy quần giấu đi chăng (thấy ông
đóng khố thì hiểu làm vậy) cho
nên mới nói: “Nào! Tôi sớm mai
tới giờ cứ cày hoài tôi có qua chi
bển mà biết quần ông để đâu mà
giấu? Ông già khéo nghi bậy
không!”.
Bo dienBò điên Tại một nông trại, hai
con bò nói chuyện với nhau.
- Ê bò, nghe nói ở đây có con bò
mắc bệnh bò điên, mày biết nó là
con nào không?
-Tao đâu biết. Tao đâu phải bò,
tao là máy bay.
o O o
Choi daiBa cô thư ký trò chuyện với
nhau về việc mình đã chơi
khăm sếp như thế nào.
Cô thứ nhất:
- Một hôm tớ dùng băng dính
dán hết các ngăn kéo của sếp
lại. Thế là khi cần mở ngăn kéo,
sếp bực tức quát um cả lên.
Cô thứ hai:
- Một lần lục trong ngăn kéo của
sếp có mấy bọc bao cao su, tớ
liền lấy kim chọc thủng tất cả,
xong để lại nguyên trong ngăn
kéo cho sếp.
Cô thứ ba nghe đến đây mặt tái
mét, không nói được gì và ngất
xỉu.
1 comments
Gjay toCó 1 bác người tàu ở Sài Gòn đi
xe gắn máy zô đường cấm bị
cảnh sát giao thông thổi phạt.
Về nhà bác bức xúc kể với mấy
ông bạn hàng xóm: Pữa lay,
ngộ li xe pị tằng CS giao tông nó
thủi, ngộ tấp vô, ló hỏi ngộ:
- Zái tò của ông lâu? Ngộ lói ngộ
hỏng có lem zái theo, chỉ có lem
cái cạc thui, thế là ló pắt ngội về
l... (đồn)... zồi ló chuyển ngộ từ l...
(đồn) nhỏ qua l...(đồn) lớn, tới cái
l...(đồn) lớn nhứt ở ngay chung
tâm tành pố đó. Ối trời ơi, pữa
lay là ngày lễ, l...(đồn) nhỏ còn đỡ
lông (đông), chớ l...(đồn) lớn hả,
lông wá trời lông (đông)
Su khac biet o nhung co gaiSự khác biệt ở những cô gái
tuổi 8, 18, 28, 38, 48 và 58 là
gì?
8 tuổi - Bạn đưa nàng lên
giường và kể cho nàng một câu
chuyện.
18 tuổi - Bạn kể cho nàng một
câu chuyện và đưa nàng lên
giường.
28 tuổi - Bạn không cần kể câu
chuyện nào và đưa nàng lên
giường.
38 tuổi - Nàng kể cho bạn một
câu chuyện và đưa bạn lên
giường.
48 tuổi - Bạn kể cho nàng một
câu chuyện để tránh phải lên
giường.
58 tuổi - Bạn ở lỳ trên giường cả
ngày để tránh phải nghe câu
chuyện của nàng.
2 comments
Tai nan nghiem trongHai cậu bạn độc thân nổi tiếng
chơi ngông gặp nhau: - Đi đâu
mà tay xách nách mang thế? -
Thiệp cưới đấy cậu ạ! - Cái... gì?
Cậu khùng rồi hả? - Tớ quyết
định phải cưới vợ. - Cô nào mà
cao thủ thế? - Cái cô mà hôm nọ
tớ tông xe vào đấy! - Tớ không
ngờ hôm đó cậu lại gặp tai nạn
giao thông nghiêm trọng thật!
- !!!
LỘNG NGÔN (Quảng Nam)
QUAN- Trong các quan, có quan thanh
liêm, quan tham, quan dốt... đúng
không? - Đúng thế! - Vậy quan
giỏi thì còn gọi là quan gì? - Gọi
là... quan tài, vì tài giỏi hay bị trù
dập nên chết sớm đấy! - !!!
C.T.B. (Lạng Sơn)
Admin cám ơn bạn đã ghé qua đọc truyện.mỗi ngày admin sẽ đăng lên 2 truyện thank ban